Sau khi tiễn Lí Tĩnh lên chuyên xe khách về thành phố Hàng Châu, Giang Dương và Ngô Ái Khả đi trên đường, anh im lặng không nói gì, chân mày nhíu chặt.
Ngô Ái Khả không hài lòng, nói khích: "Thế là thế nào! Hình như anh rất không muốn giúp vụ án của bạn mình."
Giang Dương có những cân nhắc riêng của mình: "Nếu đúng là như lời Lí Tĩnh nói, muốn xử lí việc này không hề dễ dàng. Anh mới công tác được một năm, nếu đi lật lại vụ án của Hầu Quý Bình, sẽ đắc tội với rất nhiều người."
Ngô Ái Khả nhìn anh, vẻ coi thường: "Anh có phải là kiểm sát viên nữa không? Anh có phải là trưởng phòng Giám sát điều tra hình sự nữa không? Nhiệm vụ của anh không phải là xử lí những vụ án oan sai hay sao?"
Giang Dương bất lực thở dài, nói: "Công việc thực tế không đơn giản như vậy, anh... anh chưa từng lật án bao giờ."
"Em thực sự không hiểu, việc gì cũng phải có lần đầu tiên, cứ coi vụ án này là vụ án đầu tiên mà anh lật án để điều tra thôi. Anh có gì phải do dự chứ? Nếu là án oan, một trưởng phòng Giám sát điều tra hình sự như anh tất nhiên phải kiên quyết lật án bằng mọi cách, cứ làm theo quy định của pháp luật là được, trời có sụp thì đã có bố em đỡ giúp anh cơ mà, anh sợ gì, em về sẽ nói với bố em về việc này, ông ấy nhất định sẽ ủng hộ anh."
"Nhưng..."
"Đừng có nhưng nữa!" Ngô Ái Khả xúc động, cô dừng bước, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-truong-tam-toi/1130439/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.