Trên đường về thành phố B, đột nhiên điện thoại kêu . .
Kiều Vi Nhã dừng xe ở bên đường, vừa nhìn là biết, đó là điện thoại của văn phòng quản lý bách hoá. .
Điện thoại được nối, đúng thật là điện thoại của phó tổng bách hoá, nghe thấy thanh âm của hắn, Kiều Vi Nhã liền biết, chuyện gì đến, sẽ đến.
"Tiểu kiều, buổi sáng ngày mai đến văn phòng của ta một chuyến. . . . . ." .
Kiều Vi Nhã đồng ý, cô cũng không hỏi có chuyện gì sảy ra, nghe thấy tiếng cúp máy của đối phương cô mới cất điện thoại.
Đêm qua, sau khi cùng chú Lâm nói chuyện, cô cảm thấy chắc sẽ không ngủ được nữa, suốt đêm sửa soạn lại phòng chứa tàng thư, tranh chữ, nhà kho của cô vốn có hộp giấy, dây ni lông các loại, cho nên sửa soạn lại đồ đạc rất nhanh, một đêm không ngủ, hơn nữa buổi sáng còn có chú Lâm cùng thím Lâm hỗ trợ, sau khi cháu chú Lâm lái xe đến, liền trực tiếp đem thùng chuyển lên trên xe. .
Kiều Vi Nhã đi theo phía sau hắn, khi đến nơi dỡ hàng đều không cần đến cô, thời điểm sửa soạn lại, cháu của chú Lâm là Lâm Khai Nguyên gọi đến hơn mười người bạn, rất nhanh sắp xếp ổn thoả giúp cô. Cô thanh toán hơn năm trăm đồng tiền thuê nhà, sau đó đem lễ vật mua đến đưa cho Lâm Khai Nguyên, những đồ này giá cũng tầm năm sáu trăm đồng, xem như một chút tâm ý của cô. .
Lâm Khai Nguyên kiên trì không nhận tiền chở hàng, lại giúp chuyển đồ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-truoc-ly-hon/90470/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.