Editor: Hạ Y Lan
Nhìn Kiều Vi Nhã cầm gậy bóng chày bước ra, tất cả cười ầm lên, theo bọn hắn nghĩ, hành động này của Kiều Vi Nhã chỉ để phô trương thanh thế mà thôi.
Kiều Vi Nhã liếc mắt đếm số người, bao gồm tên tài xế thì có tổng cộng mười người.
Tài xế bị Kiều Vi Nhã nhìn khẽ run rẩy, đến trước mặt Tiêu Nham nói: "Anh em, năm trăm tệ còn hai trăm chưa đưa, đưa cho tôi để tôi đi."
Tiêu Nham nhíu chặt mày, nhìn tài xế một cách quái gở, tài xế giơ tay lên thề: "Anh em, tôi tuyệt đối không báo cảnh sát, báo cảnh sát, tôi cũng không thoát khỏi, tôi hiểu luật lệ mà."
"Ừ, được rồi, tôi đã nhớ biển số xe của anh, nếu như anh dám báo cảnh sát, sau này tôi sẽ để anh sống không yên ở thành phố B này." Giọng điệu Tiêu Nham lạnh lẽo, tài xế bị sợ liên tiếp gật đầu thề, bảo đảm không nói ra ngoài.
Sau khi tài xế đi, Tiêu Nham cười lưu manh: "Kiều Vi Nhã, đi thôi."
Mọi người vây quanh Kiều Vi Nhã, Kiều Vi Nhã vẫn trấn định như thường, lạnh lùng nói: "Đi đâu?"
"Đi lấy tranh chữ của cô, lấy xong xem như chúng ta thanh toán xong, nghe nói cô muốn ly hôn, chúng tôi sẽ giúp cô, thế nào?......" Tiêu Nham cười ha ha.
Kiều Vi Nhã lạnh nhạt nói: "Các người nhiều người như vậy tới đây bằng cách nào?"
Một tên nhóc mặt vàng tóc đỏ ở bên cạnh Tiêu Nham cười nói: "Đương nhiên là chúng tôi lái xe tới, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-truoc-ly-hon/3297270/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.