Nhược Hân nhìn con trai chằm chằm, cậu cầm hộp bánh xoài khẽ bước lại gần mẹ, cái miệng nhỏ mếu máo. chưa đánh đã khai.
" mẹ... con đi chơi cùng Lâm thiếu gia, con và Lâm thiếu gia còn đến tiệm bánh ngọt nhỏ ở gần cửa trường. nơi mà lúc nhỏ mỗi khi tan trường mẹ vẫn thường xuyên đến đó ăn bánh xoài ấy."
" sao con lại biết tiệm bánh ngọt nhỏ đó mà đến?"
" là con cùng đi ăn với Lâm thiếu gia, Lâm thiếu gia nhớ đến một cô bé lúc còn nhỏ cũng hay ăn bánh xoài ở đó, nên muốn đến đó ăn để nghĩ về kỹ niệm xưa. "
" Lâm thiếu gia nhớ đến cô gái đấy và rủ con cùng đi sao?"
" dạ "
" thế còn gì nữa không?"
cậu ghé sát vào tai mẹ nói nhỏ. "cô bé ấy chính là mẹ lúc còn nhỏ đấy."
" con vừa nói gì mẹ không hiểu?"
" Lâm thiếu gia hay đến tiệm bánh ngọt đó ăn bánh xoài, và hay gặp mẹ cũng ăn bánh xoài ở đó. vậy nên từ khi gặp mẹ ở đó là Lâm thiếu gia ngày nào cũng đến đó ăn bánh xoài. nhưng khi 18 tuổi Lâm thiếu gia sang Mỹ du học rồi tám năm sau mới về nên..."
" nên làm sao?"
" có vài chuyện xảy ra, nên đã không có thời gian đến thăm tiệm bánh ngọt nhỏ đó."
" tại sao con lại qoen được Lâm thiếu gia?"
" à... là hôm Lâm thiếu gia sang đây muốn gặp con để nói chuyện về Lâm Thị. hôm trước khi mẹ đang bệnh, ông bà Lâm có sang đây. cha con đòi mua Lâm Thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-trung-xuan-duoc-cung-tong-tai/870093/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.