anh nhìn vào màn hình điện thoại là Bình Minh. anh ấn nghe máy. ở bên kia Bình Minh với giọng nói rất vui mừng.
" alô cha ơi!"
" con trai! cha nghe đây con "
" cha ơi! mẹ Nhược Hân của con bệnh đã ổn định rồi. bác sĩ nói thế."
" vậy con có chăm sóc cho mẹ tốt không?"
" dạ con chăm sóc cho mẹ rất tốt, từ khi về Đài Loan, con chưa đi đâu khỏi nhà cả, cha đi công tác cũng hơn nữa tháng rồi, cha về đưa con đi chơi có được không?"
" con trai yêu! con cho cha hẹn dịp khác có được không nào? hiện giờ cha đang rất bận, nên không về Đài Bắc với con được, con hãy chăm sóc cho mẹ thật tốt con nhé, khi nào ổn định cha sẽ về thăm hai mẹ con."
" dạ thưa cha con biết rồi "
Bình Minh buồn rầu cúp điện thoại, nhìn sang mẹ hai mắt cậu rơm rớm nước mắt. về Đài Loan cho đến nay đã là 18 ngày rồi. không được đi ra ngoài, cứ qoanh quẩn trong nhà, giờ này mẹ đã hết bệnh, vậy mà cậu cũng không được đi chơi. gọi cho cha thì cha cũng bận hay là... đúng rồi buổi trưa mẹ hay ngủ trưa, mình cần phải nghĩ ra một cách mới được. mẹ mình uống tăng lực sẽ rất khó ngủ, vậy là đúng rồi hai mẹ con sẽ uống tăng lực thôi. uống tăng lực vào thì đêm nay mẹ sẽ khó ngủ, và trưa mai mẹ sẽ ngủ trưa đến chiều.
ha ha vậy thì mình sẽ hẹn chú đẹp trai đưa mình đi chơi mới được. thật đúng là 5 tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-trung-xuan-duoc-cung-tong-tai/870088/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.