Trương Hải vừa nói ra sự thật, mà bấy lâu nay anh luôn giấu kín. Nhược Hân mặt mày tái nhợt, hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn. cô ôm ngực lấy lại bình tĩnh. thấy cô như vậy nhìn vào vô cùng xót xa. anh đặt tay lên vai cô, ôm lấy bã vai để cho cô dựa.
" mọi chuyện nó đã xảy ra rồi, bây giờ em phải học cách tiếp nhận nó thôi, anh luôn ở bên cạnh em trong những lúc em cần. hãy mạnh mẽ lên.
những lời an ủi này của anh đã chạm đến trái tim mềm yếu của cô, những giọt nước mắt lăn dài trên má như những giọt pha lê tuôn rơi. cô khóc rất lâu cho đến khi không còn nước mắt, để có thể rơi thêm nữa. cô ngước mắt lên nhìn anh, nước mắt nước mũi vẫn còn dính tèm lem trên khuôn mặt. cô nhẹ nhàng nói.
" em muốn giữ lại cái thai!
" ừ cũng được.
" một mình em cũng đã làm viền anh nhiều lắm rồi! bây giờ còn giữ lại đứa bé, em lại làm viền anh nhiều hơn rồi.!
" không sao cả! em làm vậy là rất đúng!
" tại sao em làm vậy anh lại bảo đúng?
" bởi vì lớn hay nhỏ đều cũng là một sinh mạng, nó đã muốn đến với thế giới này rồi, thì đừng nên từ chối nó.
dạ!
" còn khi sinh ra em không thể nuôi nổi nó, thì hãy để cho anh nhận nó làm con nuôi, tiền bạc anh không thiếu, anh có thể mượn bà vú chăm sóc chu đáo cho nó, và cho nó một tương lai tốt đẹp.
" em em.
" em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-trung-xuan-duoc-cung-tong-tai/870062/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.