"Ta sẽ không thua, nhưng ngươi sẽ chết." Cố Triều Lan khẽ nâng cằm, dùng ánh mắt dư quang liếc nhìn Thi Linh Âm, "Ta nhẫn nhịn ngươi, không có nghĩa là ta sẽ dung túng ngươi. Thi tiểu thư, ta khuyên ngươi nên lo cho bản thân mình, đừng luôn tự cao tự đại như vậy."
Nói xong Cố Triều Lan đẩy người lên, thổi còi báo hiệu, không lâu sau tiếng bước chân kim loại từ ngoài phòng ngủ truyền vào. Robot quản gia số 1 của pháo đài Oasis đi tới cửa, dùng âm thanh máy móc cung kính nói: "Cố Thượng tướng."
Cố Triều Lan nói: "Đi vào."
Cửa tự động mở ra, người máy màu bạc đi tới. Nó có một đôi mắt màu xanh lam, cùng với một khuân mặt đơ không cảm xúc y hệt Cố Triều Lan.
Cố Triều Lan duỗi cánh tay hướng về phía quản gia số 1.
Quản gia số 1 chậm rãi đi tới, âm điệu cứng nhắc: "Ôi, ngài ngã chổng vó."
Cố Triều Lan: "Dìu ta lên."
"Được."
Người máy ôn nhu kéo tay Cố Triều Lan, vòng qua eo nàng, ung dung, tiêu chuẩn đem Cố Triều Lan đặt vào trong xe lăn.
Thi Linh Âm cũng đứng lên: "Ta có một vấn đề."
Cố Triều Lan không trả lời, nhìn quản gia số 1 nói: "Mời nàng ra ngoài."
Số 1 khom lưng nói: "Mời."
Thi Linh Âm nhìn vẻ mặt Cố Triều Lan đã nhẫn nại đến mức cực đại, quyết định thu tay không náo loạn nữa. Nàng theo quản gia số 1 rời khỏi phòng ngủ Cố Triều Lan.
Cố Triều Lan sắp xếp cho nàng ở phòng dành cho khách bên trong một tòa nhà khác
Pháo đài ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tra-xanh-tinh-dich-lay-ve-nha/1258905/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.