Vội bước ra phía cửa chính, cẩn thận nhìn qua mắt mèo, một thân ảnh mang đồng phục áo xanh xuất hiện trước mắt của Trần Minh, nhìn thấy thân ảnh này hắn thở phào nhẹ nhõm. Còn tốt, không phải là quỷ dị.
''Đến rồi, đến rồi" vội vàng hô lên, sau đó mở ra chốt an toàn. 'cạch' cũ kỹ cánh cửa liền mở ra.
''Xin chào đồng chí cảnh sát, không biết có chuyện gì không?" Trần Minh nặn ra vẻ mặt có chút kinh hoàng, đối mặt với thân ảnh trước mắt, có chút run rẩy hỏi.
Viên cảnh sát kia nhìn Trần Minh như vậy tự cho là hắn bị tiếng súng giữa đêm gây sợ, vẻ mặt nghiêm nghị thoáng có chút giản ra, sau đó bình tĩnh lấy ra cuốn sổ đối với Trần Minh làm ra ghi chép.
Chừng năm phút sau, viên cảnh sát rời đi, Trần Minh lễ phép chào sau đó đóng lại cửa chính. Ngồi sụp xuống trước cửa nhà, lưng tựa vào cửa, tay gác lên trán, hắn có chút mỏi mệt. Vừa trải qua một hệ liệt điều tra, cộng thêm khảo sát chính hắn diễn kỹ, cùng với trước đó thần kinh căng thẳng lúc sứ giả đối phó quỷ dị, Trần Minh cảm giác rằng hắn như trải qua một đoạn thời gian thật dài, trong khi đó từ lúc tiếp nhận hệ thống đến giờ mới chỉ qua vài tiếng thời gian mà thôi.
Bỏ qua suy nghĩ một bên, Trần Minh hắn phải ngủ một giấc thật dài để điều chỉnh lại trạng thái của chính mình.
Lê thân về phòng ngủ, lên giường, trùm mền, sau đó nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.
Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-toi-nguoi-giu-lua/3057914/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.