Sau khi núi lửa phun trào xong, dung nham cũng đã dần dần nguội lạnh, Mạc Tiêu Tiêu hắng giọng đem ánh mắt Liễu Khinh Huyền dời trở về
"Thật ra ta vừa mới đang cười..."
"Ừm?"
"...Cười ngươi giống con nhền nhện"
Liễu Khinh Huyền: "???"
"Con nhện?" Liễu Khinh Huyền tròn to mắt, "Ta giống con nhện chỗ nào?"
"Giống chỗ tâm cơ thâm trầm", giống chỗ luôn biết giăng một tấm lưới mềm mại tinh tế đợi cô sao vào, giãy dụa cách nào cũng không giãy ra được, càng lúc càng bị giam hãm chặt chẽ, mà huống chi, chính bản thân cũng không muốn trốn thoát, còn tự nguyện chui đầu vào lưới.
Bên này, Liễu Khinh Huyền nghe Mạc Tiêu Tiêu nói vậy thì ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới hình tượng bản thân trong lòng lại là một kẻ "tâm cơ thâm trầm". Cô bé đáng yêu trước mặt, cũng không phải ngây thơ ngờ nghệch như mình hằng tưởng sao?
Trong lòng Liễu Khinh Huyền tuy rằng tán dương óc phán xét của Mạc Tiêu Tiêu, nhưng trên mặt ngược lại lộ ra một bộ dáng nước mắt sắp sửa lã chã rơi, đau lòng ai oán mà nói
"Thì ra trong lòng Tiêu Tiêu ta chính là người thâm hiểm sao?"
"Không phải" Mạc Tiêu Tiêu luôn luôn không chịu nổi cái biểu tình này của nàng, dù biết rõ đối phương là đang làm bộ làm tịch, "Ta chỉ nói ngươi tâm cơ thâm trầm, đâu có nói ngươi thâm hiểm. Đừng xuyên tạc hàm nghĩa lời nói của ta nha"
Liễu Khinh Huyền ra vẻ khó hiểu
"Tâm cơ thâm trầm cùng thâm hiểm có gì khác nhau sao?"
"Tâm cơ thâm trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-toan-the-gioi-tang-cho-nguoi/935720/chuong-28.html