Hà Trát Hiên đã thông minh mau mắn nhìn ra trong nụ cười của Liễu Khinh Huyền có ẩn ẩn dao găm, che dấu sát khí. Lập tức kéo lên mấy tần phọng vệ
"Tìm ta có việc gì?"
Nhìn thẳng vào nhân vật chính, thấy Mạc Tiêu Tiêu còn chưa lấy lại trạng thái thanh tỉnh, Liễu Khinh Huyền nhíu nhíu mày, đôi mắt xẹt qua mấy tia lo lắng
"Cô ấy sao vậy?"
Tầm mắt Hà Trát Hiên vẫn luôn dừng ở trên mặt Liễu Khinh Huyền, thấy thế không khỏi sâu thêm hứng thú, Liễu Khinh Huyền quả nhiên rất coi trọng Mạc Tiêu Tiêu nha...sẽ không là...cô nhướn mày làm bộ lơ đãng
"Đại khái là bị ta đóng dấu nên sợ đến ngất luôn"
"Đóng dấu?" Liễu Khinh Huyền nheo mắt, con ngươi tràn đầy khí tức nguy hiểm
"Ngươi ngạc nhiên sao?"
Liễu Khinh Huyền phát hiện đối phương cố ý quấy nhiễu cảm xúc của nàng, nên đè ép lửa giận cùng ghen tuông trong lòng, đem nụ cười chức nghiệp treo trở lại trên môi
"Người cổ lỗ sĩ như ngươi cũng biết xài chữ "đóng dấu"của trẻ trâu bây giờ, đương nhiên giật mình"
Hà Trát Hiên: "..." bị Liễu Khinh Huyền ảnh hưởng, cô mới đi học mấy cái từ này được không. Hơn nữa cô lớn hơn Liễu Khinh Huyền có ba tuổi thôi, ở đâu mà biến thành đồ cổ lỗ sĩ? Từ lúc Liễu Khinh Huyền sau một lần phát sinh bệnh nặng xong thì càng ngày càng bớt đáng yêu. Hà Trát Hiên bị Liễu Khinh Huyền dỗi qua mấy lần, biết rõ không thể lấy ngôn từ sở đoản của mình lý luận với nàng, lập tức đổi đề tài:
"Nếu ngươi không có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-toan-the-gioi-tang-cho-nguoi/935712/chuong-20.html