Hơi thở của người đàn ông phả vào sát tai cô giống như một dòng điện chạy qua não, cô bị doạ đến nỗi run rẫy lấy hết dũng khí đẩy thật mạnh người đàn ông ra cười gượng gạo.
"Sao..sao lại nóng vậy nhỉ..ông chủ tôi ra xe đợi anh nhé.." - Sở Giai Hân nói lấp bấp bộ dạng này đúng là rất biết chọc cười người khác, cửa thang máy vừa mở ra chưa hết cô nàng giống như bị ma đuổi mà đi vội ra ngoài.
Triệu Tứ Khâm đúng lúc đi đến nhìn cô gái gấp gáp đi ra ngoài liền quay đầu nhìn thấy Tần Mặc Đình đang đứng bên trong trên môi còn chưa tan hết nụ cười ma quỷ đáng sợ kia.
"Khẩu vị của cậu là thế này à ?" - Nghe giọng điệu quen thuộc này hắn không nhìn nhưng vẫn tiếp tục nụ cười lạnh lùng trên môi.
"Cậu sao mà hiểu được" - Hắn nhẹ giọng đáp lại một câu khiến Triệu Tứ Khâm giật mình còn tưởng tai bị vấn đề nghe nhầm gì rồi.
-----------------------------
Ngoài xe, Sở Giai Hân còn chưa hết rối loạn tim đập liên hồi nhanh hơn một nhịp khiến cô có cảm giác kì lạ đến khó chịu.
"Mình bị gì vậy nhỉ..chắc phải đi khám tim thôi" - Cô vội vuốt vuốt mặt mình trấn tỉnh.
Đôi giày khiến gót chân cô đỏ lên khá đau vì không quen thuộc khiến chân cô bị đau sưng cả lên, cô cởi bỏ đôi giày để một bên xoa xoa bàn chân nhưng ánh mắt vô tình nhìn ra ngoài thấy một bóng người đang rình rập rồi nhanh chóng chuyển đi theo sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tinh-phu-suong/2686755/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.