Sáng hôm sau, Sở Giai Hân ngồi trước vườn trà nhìn ngắm ánh nắng nhẹ nhàng tinh mơ sáng sớm, Cung phu nhân từ nhà lớn đi ra vô tình hình ảnh của cô gái nhỏ hưởng thụ bầu trời yên tĩnh bình yên khiến phu nhân sững sờ...cô gái này quá giống với người đó.
"Cung phu nhân có sao không ạ" - Quản lí Mạt đi ra nhìn thấy bà sững sờ thì vội hỏi thăm.
"Chào phu nhân.." - Sở Giai Hân nghe vậy liền đứng dậy nhìn lại.
"Chào.." - Cung phu nhân khẽ cười nhàn nhạt, có vẻ như bà đã suy nghĩ quá nhiều hay nỗi ám ảnh đó từ bao năm rồi vẫn còn khắc ghi trong đầu.
Hai người cùng nhau đến vườn thảo mộc phía sau và tiện thể để Sở Giai Hân tìm hiểu về các loại dược quý một chút. Cung gia nhiều đời chuyên về y dược thảo mộc nên đương nhiên ở đây chính là nơi thích hợp để cô học hỏi hiệu quả nhất.
"Trông cô rất có tố chất làm y học sĩ" - Phu nhân rất từ tốn hái từng cánh hoa thuốc đặt vào gỗ rồi xoay ngang lại nhìn Sở Giai Hân đang miệt mài ghi chép lại từng chi tiết của các thảo dược mới mẻ.
"À..cháu có đam mê một chút ạ" - Sở Giai Hân cười nhẹ nhàng đáp lại, bầu không khí ôn hoà bình lặng hiếm thấy. Quản lí Mạt cũng khá ngạc nhiên vì Cung phu nhân cảm thấy vui vẻ thân thiện với một cô gái lạ như vậy.
"Cô không ngại nếu tôi hỏi về gia đình cô chứ" - Lời nói này bà đã phải suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tinh-phu-suong/2686738/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.