Lý Trí Duy lẫn trốn lâu đến như vậy cũng do tổ chức của Tần Mặc Đình săn đuổi không dám xuất đầu lộ diện, Sở Giai Hân ngồi xuống giường nhìn ra hướng cửa sổ đang hé mở một chút, làn gió man mát luồn qua từng sợi tóc mượt dài óng ả...nét mặt người con gái vẫn hững hờ không thay đổi.
Một lúc sau, Tần Mặc Đình cuối cùng cũng về. Cô đã nhìn hắn với đôi mắt khó khăn bức bối thật sự không muốn tin rằng người đàn ông này đang lừa dối cô.
"Trời lạnh, em không mang áo khoác sẽ bị cảm đấy"
"Mặc Đình em có chuyện muốn hỏi anh" - Cô rất nhẹ nhàng bước đến gần hắn.
"Sao thế ?" - Hắn dịu dàng hôn lên trán cô giọng nói đáp lời lộ rõ sự cưng chiều quý báu.
Lời nói của cô rõ ràng muốn thốt ra nhưng lúc này cô lại chẳng hé được nữa lời chất vấn hắn. Sự ôn nhu kì lạ này cô rõ hơn ai hết rằng hắn không hề đối xử tuỳ tiện như thế với ai ngoài cô cả.
Mùi hương nhàn nhạt mát lạnh trên cơ thể khiến tâm tình cô càng dịu đi một chút nhưng nghi vấn vẫn liên tục nảy ra trong lòng.
....
Đêm khuya cô giật mình thức dậy không thấy người đàn ông bên cạnh đâu, ngoài trời dường như đỗ mưa khá lớn khiến cô không yên lòng ngủ một mình nên bước xuống giường đi xung quanh nhà tìm hắn.
Ngoài hành lang cô nghe thoáng qua giọng nói của Tần Mặc Đình đang nói chuyện điện thoại với ai đó có vẻ khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tinh-phu-suong/2686706/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.