Dạo gần đây chiến trường thương trường trở nên rất náo loạn, việc vận chuyển lượng hàng cấm lớn cũng đủ khiến cho Tần Mặc Đình bận rộn. Gương mặt của người đàn ông vẫn tối sầm nghiêm nghị không hề có một cảm xúc hứng thú nào với những người phụ nữ khác vây quanh bàn rượu.
"Nghe nói con mèo nhỏ của cậu chạy mất rồi nhỉ ..cô ta biết hết kế hoạch của cậu rồi sao ?" - Âu Liên Việt ngã người vào ghế sofa cười cười nhìn qua hắn.
"Người của Cố Thị đã bắt đầu ngầm hành động, thời gian này cô ấy có thể sẽ gặp nguy hiểm nếu ở cạnh tôi...việc để cô ấy đi chơi khuây khoả một chút cũng chẳng sao" - Tần Mặc Đình lắc nhẹ ly rượu vang đỏ lời nói như rượu mang chút uy thế một chút sủng mật ngọt ngào.
"Chẳng giống cậu chút nào, đừng nói cậu thật sự đã yêu cô gái đó rồi chứ ?" - Âu Liên Việt giống như búa bổ vào tai lập tức ngồi bật vậy hỏi Tần Mặc Đình.
"Ừm..có lẻ đã yêu rồi"- Câu trả lời không dài dòng lại cực kì thản nhiên nhưng chẳng khác gì một lời khẳng định vững chắc làm cho hai người bạn thân bao lâu nay đều ngớ người nhìn nhau.
"Cậu biết lai lịch thật sự của cô ta..mà vẫn muốn bên cạnh cô ta sao ?" - Triệu Tứ Khâm lúc này mở miệng.
"Dù sao gì cô ấy cũng nghĩ bố mẹ ruột chết rồi thì tôi cần gì quan trọng vấn đề này như vậy" - Hắn đáp lời càng khiến hai người kia chấn động, đây là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tinh-phu-suong/2686703/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.