Tiếng gào thét của Bùi Minh Hàm như xé toạc cả ruột gan.
"Tôi không phải, cô nói bậy!"
Hắn ta cầm điều khiển từ xa của quả b.o.m trong tay, mắt đỏ ngầu gào lên với Diệp Ninh Uyển:
"Diệp Ninh Uyển, tôi bảo cô câm miệng! Nói cô nói bậy, nói cô đang lừa người!"
Diệp Ninh Uyển bình tĩnh đối mặt với mọi chuyện trước mắt, thản nhiên nói:
"Bùi Minh Hàm, cho dù anh không muốn đối mặt, nhưng sự thật sẽ khiến anh phải đối mặt!"
"Anh nói xem anh còn sống để làm gì? Nếu tôi là anh, thật sự thà c.h.ế.t quách cho xong, dù sao anh có sống sót, Bùi gia cũng không còn chỗ cho anh nữa, sớm muộn gì anh cũng phải cút khỏi đó, nhìn bộ dạng bây giờ của anh xem, anh còn tiền chữa bệnh sao?"
"Anh đừng nói là anh còn trông chờ vào mẹ anh nhé? Anh cho rằng mẹ anh có thể giúp anh sao? Hay là trông chờ vào Bùi Minh Hạo?"
"Anh đừng quên, vừa rồi anh chẳng coi nó là em trai ruột của mình, anh cho rằng sau khi Bùi Minh Hạo biết anh chỉ là một đứa con hoang, nó sẽ đối xử với anh thế nào?"
Mỗi khi Diệp Ninh Uyển nói một chữ, Bùi Minh Hàm lại càng thêm kích động.
Hắn ta một tay giơ cao điều khiển từ xa, một tay bịt chặt tai, hét lên thảm thiết.
"Câm miệng! Không được nói nữa! Tôi bảo cô câm miệng!"
Nhưng Diệp Ninh Uyển không hề có ý định dừng lại, mục đích của cô là khiến Bùi Minh Hàm kích động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3743589/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.