"Lúc đó em rời khỏi Giang Thành như thế nào? Nửa năm trước em từ nước A trở về, theo tình hình lúc đó của em thì hẳn là không có khả năng tự mình ra nước ngoài mới đúng. Ai đã giúp em?"
Diệp Ninh Uyển bĩu môi, hỏi:
"Nghe anh nói cứ như một người chồng ghen tuông, muốn moi ra tất cả tình sử của em, rồi g.i.ế.c c.h.ế.t hết những người đàn ông đó."
"Chỉ cần nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ rồi."
Bùi Phượng Chi bất đắc dĩ trước sự nhạy bén của Diệp Ninh Uyển, anh đúng là có ý đó, nhưng cũng chỉ giới hạn trong suy nghĩ, đối phương đã giúp đỡ Diệp Ninh Uyển, anh dù sao cũng không nhỏ nhen đến mức không dung nổi người như vậy.
Anh giữ lấy tay Diệp Ninh Uyển đang đánh mình, bàn tay to lớn hơn của anh bao bọc lấy tay cô, vừa vặn có thể nắm trọn.
"Anh chỉ muốn cảm ơn anh ta, may nhờ có anh ta chăm sóc em, nếu không có lẽ nửa năm trước anh đã không thể gặp được em."
Diệp Ninh Uyển miễn cưỡng coi như tin lời giải thích của Bùi Phượng Chi.
"Lúc đó, em có một giáo sư rất thân thiết, từ năm nhất đại học em đã làm trợ lý cho phòng thí nghiệm của bà ấy, lúc đó quan hệ của em và nhà họ Diệp rất tệ, nhưng vì lòng tự trọng nên không muốn mở miệng với Bùi Minh Hàm, giáo sư luôn cho em ở lại phòng thí nghiệm, mỗi dịp lễ tết còn dẫn em về nhà, để em cùng bà ấy đón tết."
"Giáo sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3742938/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.