Tim anh thắt lại từng cơn, nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Ninh Uyển, nhỏ giọng nói:
"Em không phải là đứa trẻ không ai cần, ít nhất, dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ luôn luôn ở bên cạnh em, tuyệt đối sẽ không bỏ rơi em."
Diệp Ninh Uyển khẽ nâng mí mắt đang cụp xuống, hàng mi dài rậm khẽ run run, khóe môi nhếch lên một nụ cười vừa như chế giễu vừa như thờ ơ.
Cô nhìn Bùi Phượng Chi trước mặt, nửa nghiêm túc nửa đùa cợt cảnh cáo anh:
"Bùi Cửu gia, lời ngon tiếng ngọt không phải nói với ai cũng được đâu, anh nhìn kết cục của Bùi Minh Hàm là biết rồi đấy, phụ nữ là loài vật đáng sợ sẽ tin tưởng những lời đường mật."
Bùi Phượng Chi cũng cười, nụ cười như mang theo lưỡi dao, lạnh lùng lướt qua gương mặt Diệp Ninh Uyển.
"Vậy sao? Vậy bây giờ hãy thành thật khai báo cho anh, những lời ngon tiếng ngọt nào mà Bùi Minh Hàm đã nói với em?"
Diệp Ninh Uyển như cố tình chọc tức anh.
"Nhiều lắm, những lời em nhớ được và không nhớ được, e rằng nói ba ngày ba đêm cũng không hết, phải làm sao bây giờ?"
Bên tai vang lên giọng nói trầm thấp và lạnh lẽo của Bùi Phượng Chi cảnh cáo.
"Uyển Uyển, có những lúc, đàn ông không thể tùy tiện khiêu khích, dễ bị g.i.ế.c c.h.ế.t lắm..."
Câu nói này rõ ràng rất dịu dàng êm ái, nhưng nghe vào tai Diệp Ninh Uyển lại khiến cô không khỏi rùng mình một cái.
Diệp Ninh Uyển khẽ chậc một tiếng, giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3742934/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.