Đại phu nhân khóc đến ruột gan đứt đoạn, khóc nức nở như sắp ngất đi đến nơi.
Bùi lão gia nhíu mày, nghe Đại phu nhân kể hết mọi chuyện, lúc này mới vẫy tay với người hầu đứng bên cạnh:
"Trước tiên đỡ Đại phu nhân dậy."
Lập tức có người hầu tiến lên đỡ Đại phu nhân dậy.
Đợi Đại phu nhân ngồi xuống bên cạnh Bùi lão gia, người hầu mới pha cho bà ta một tách trà.
"Đại phu nhân, mời bà uống trà."
Đại phu nhân cúi đầu nhìn tách trà đang bốc khói nghi ngút, không nhận lấy, mà quay đầu thề thốt với Bùi lão gia:
"Ba, dù sao Minh Hàm cũng là cháu ruột của ba, cho dù thế nào, con cầu xin ba nhất định phải cứu Minh Hàm! Chỉ cần có thể cứu Minh Hàm, cho dù ba có lấy mạng của con, con cũng cam lòng!"
Bùi lão gia cắt ngang bà ta:
"Được rồi, để ta hỏi rõ ràng chuyện này đã."
Đại phu nhân cúi đầu bưng tách trà lên, không nói thêm lời nào, chỉ lặng lẽ rơi lệ.
Gương mặt già nua của Bùi lão gia lộ ra vẻ u ám, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Ninh Uyển, gương mặt đầy nếp nhăn không nhìn ra vui buồn, chỉ toát lên vẻ uy nghiêm tự nhiên.
Ông ta trầm giọng hỏi:
"Uyển Uyển, những gì chị dâu con nói là sự thật sao? Minh Hàm thành ra như vậy, là do con ra tay?"
Người lên tiếng trước không phải là Diệp Ninh Uyển, mà là Bùi Phượng Chi .
Anh hỏi ngược lại Bùi lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3742917/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.