Bùi Đại phu nhân há miệng, nhắc nhở.
"Không chỉ Bùi Minh Hàm, còn có Bùi Minh Hạo, lấy tất cả con trai của bà ra thề, bà dám không?"
Bùi Đại phu nhân bỗng nhiên sững người, không nói nên lời.
Một lúc sau, bà mới ngã quỵ xuống đất, tay vẫn nắm chặt vạt áo Bùi Phượng Chi không buông, nhưng lại lẩm bẩm như người mất trí.
"Tôi không có, tôi thật sự không có, tôi thật sự thật sự không có... Anh tin tôi..."
Bùi Phượng Chi khẽ hừ một tiếng.
"Chị dâu, xem ra chuyện tai nạn xe của tôi có liên quan đến chị."
Bùi Đại phu nhân co rúm người lại dưới đất, khóc nức nở.
"Tôi không có... Tôi thật sự không có..."
Bùi Phượng Chi đá Bùi Đại phu nhân đang yếu ớt ra, lạnh lùng nói.
"Chị dâu, tôi chưa bao giờ là người tốt, người khác hại tôi, tôi nhất định sẽ đòi lại, bất kể là ai."
Bùi Đại phu nhân ngã xuống đất, cơ thể vì quá yếu ớt mà vùng vẫy mãi không dậy được, vừa chống tay đứng dậy, lại run rẩy ngã xuống, như một con thú con vừa sinh ra không sao đứng dậy nổi.
Trương Tần vội vàng chạy đến.
"Đại phu nhân! Bà đừng cử động, tôi đỡ bà dậy."
Bùi Phượng Chi không còn hứng thú lãng phí thời gian ở đây với Bùi Đại phu nhân nữa, anh bước về phía trước.
Bùi Đại phu nhân đẩy Trương Tần đang định đỡ mình ra, vừa bò vừa chạy đến bên chân Bùi Phượng Chi, ôm chặt lấy chân anh, dùng hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3741636/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.