Cô đứng trên bậc cầu thang đầu tiên, lúc này còn cao hơn Bùi Minh Châu đang đi giày cao gót một cái đầu.
Hai người đứng rất gần nhau, trong mắt Diệp Ninh Uyển mang theo vài phần lạnh lẽo, cứ thế lạnh lùng nhìn xuống Bùi Minh Châu, khí thế áp đảo khiến những lời nói đến bên miệng Bùi Minh Châu không thể thốt ra được nữa.
Diệp Ninh Uyển không trả lời câu hỏi của Bùi Minh Châu, mà lạnh lùng hỏi ngược lại:
"Cô có chuyện gì sao?"
Bùi Minh Châu há miệng, lại phát hiện cổ họng mình như bị bóp nghẹt.
"Tôi... tôi..."
Cô ta mãi không nói ra được chữ tiếp theo, nuốt nước bọt, trong cổ họng khô khốc mang theo mùi m.á.u tanh, nói một cách khó khăn:
"Tôi... đến hỏi... tại sao Tường Tường vẫn chưa tỉnh lại? Rốt cuộc cô đã làm gì với nó, tại sao đến bây giờ nó vẫn chưa tỉnh lại?! Có phải cô phẫu thuật thất bại, cố ý lừa tôi nói là thành công rồi không! Đúng không?!"
Vừa nói, Bùi Minh Châu vừa đưa tay túm chặt lấy quần áo Diệp Ninh Uyển, nghiến răng nghiến lợi gầm lên:
"Đúng không?!"
Diệp Ninh Uyển vẫn nhìn Bùi Minh Châu một cách bình tĩnh, lạnh lùng như vậy.
Cô hỏi với vẻ kỳ lạ:
"Bùi Minh Châu, cô không tin tôi sao?"
Bùi Minh Châu sững sờ.
Lại nghe thấy Diệp Ninh Uyển nói tiếp:
"Đã không tin tôi, vậy tại sao cô còn muốn tôi phẫu thuật cho Phương Nguyệt Tường chứ?"
Bùi Minh Châu há miệng, mãi vẫn không nói nên lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3741397/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.