Cuối cùng, khi Diệp Ninh Uyển sắp nghẹt thở, Diệp Cảnh Dực cũng khẽ lắc đầu.
"Nếu là bây giờ, con không thích chú Bùi làm ba của con, con cảm thấy chú ấy không xứng với mẹ! Mẹ xứng đáng với người đàn ông tốt nhất trên thế giới này."
Không biết tại sao, Diệp Ninh Uyển đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Cô xoa đầu Diệp Cảnh Dực, ôn nhu cười nói.
"Nếu không thích, vậy thì không thích, con chỉ cần làm những gì mình muốn làm, thích những người mình thích là được rồi."
Những năm tháng đó ở nhà họ Diệp cô không được tự do, dù làm gì, thích ai, giao du với ai, thậm chí ngay cả suy nghĩ cũng bị kiểm soát.
Không ai biết cô đeo chiếc mặt nạ giả tạo, giả vờ làm một đứa con gái ngoan ngoãn nghe lời hiểu chuyện và hiếu thuận khó khăn đến nhường nào, không ai quan tâm cô nghĩ gì trong lòng, cũng không quan tâm đến suy nghĩ thật sự của cô là gì, bọn họ chỉ quan tâm đến bản thân mình.
Diệp Ninh Uyển không muốn con mình lặp lại vết xe đổ.
Cô hy vọng chúng được tự do.
Diệp Cảnh Dực nắm lấy bàn tay Diệp Ninh Uyển đang đặt trên đầu mình, ngẩng đầu nhìn Diệp Ninh Uyển.
"Mẹ, còn mẹ? Mẹ có thích Bùi Phượng Chi không? Mẹ có muốn ở bên chú ấy không?"
Diệp Ninh Uyển ngẩn người.
Cô chưa từng nghĩ đến những điều này.
Từ đầu đến cuối cô chỉ có hai mục đích, một là tìm được cha mẹ ruột của mình, hai là sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3740770/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.