Bùi Phượng Chi không trả lời câu hỏi này, có lẽ là không biết trả lời như thế nào, cũng có lẽ là vì cảm thấy câu hỏi này không cần thiết phải trả lời.
Thấy Bùi Phượng Chi không giải thích cũng không phản bác, trên khuôn mặt lạnh nhạt không có biểu cảm gì, dường như là không quan tâm đến Diệp Ninh Uyển lắm, ông cụ Bùi lúc này mới yên lòng.
Ông nói lời thấm thía cảnh cáo Bùi Phượng Chi:
"Phượng Chi, con phải hiểu rõ con đường mà con phải đi trong tương lai, đừng dây dưa quá sâu với những người không xứng đáng, hiểu chưa?"
Bùi Phượng Chi nói một cách thờ ơ:
"Con biết rồi."
Ông cụ Bùi gật đầu, giọng điệu càng thêm ôn hòa, dường như có ý dỗ dành Bùi Phượng Chi.
"Ba không phải ngăn cản con thích Diệp Ninh Uyển, dù sao con bé cũng xinh đẹp như vậy, con rung động cũng là chuyện bình thường, đây là bản năng của đàn ông. Chỉ là, thích và yêu là hai chuyện khác nhau, con phải phân biệt rõ ràng, tuyệt đối không được đánh đồng."
Bùi Phượng Chi như một tảng băng, đứng đó mãi mãi tỏa ra hơi lạnh, rõ ràng bề ngoài rất dễ hiểu, nhưng lại khiến người ta không nhìn thấu được trong lòng anh rốt cuộc đang nghĩ gì.
Ngay cả bản thân ông cụ Bùi đôi khi cũng sợ hãi đứa con trai út mà ông yêu thương nhất này.
Ông cụ Bùi chỉ đành nói tiếp:
"Lời này ba cũng không phải chỉ nói với con một lần, nếu con thật sự thích Diệp Ninh Uyển, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3740739/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.