Diệp Ninh Uyển thở hổn hển, cả người ướt đẫm mồ hôi, lười biếng nằm trên tấm ga trải giường bằng lụa đen tuyền, làn da trắng như tuyết nổi lên một tầng đỏ ửng, ánh mắt mơ màng nhìn trần nhà, những giọt nước mắt sinh lý chảy ra từ khóe mắt, rơi xuống ga trải giường tạo thành những vệt nước loang lổ.
Bùi Phượng Chi chống nửa người trên dậy, nhìn Diệp Ninh Uyển đang nằm trong lòng mình một cách say đắm.
Anh vô cùng thích Diệp Ninh Uyển lúc này, không suy nghĩ, cũng không còn sức lực, chỉ có thể yên lặng cuộn tròn trong lòng anh, dựa vào anh, cả người đều tràn ngập hơi thở mang tên Bùi Phượng Chi, cứ như thể người này chỉ thuộc về một mình anh.
"Uyển Uyển..."
Bùi Phượng Chi cúi người xuống, dịu dàng hôn lên khóe mắt Diệp Ninh Uyển, không kìm được mà thổ lộ:
"Anh yêu em nhiều lắm, Uyển Uyển..."
Nhưng Diệp Ninh Uyển trong lòng anh không biết từ lúc nào đã ngủ thiếp đi, căn bản không nghe thấy Bùi Phượng Chi đang nói gì.
E rằng nếu cô thật sự nghe thấy, cũng chỉ cười lạnh một tiếng trong lòng, nói với bản thân một cách mỉa mai rằng, lời đàn ông nói trên giường sau khi ăn no uống say thì không thể tin được, nghe cho qua tai là được rồi.
...
Hơn một giờ sáng.
Phòng nghiên cứu pháp y của cục cảnh sát thành phố, bác sĩ Bạch đang tăng ca.
La Duệ hùng hổ xông vào phòng nghiên cứu pháp y, ném mạnh một tập tài liệu lên bàn làm việc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3740729/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.