Lệ Mặc Xuyên nghiêng đầu, mỉm cười nói với ông cụ Bùi một tiếng:
"Xin phép."
Sau đó anh đứng dậy, cùng Diệp Ninh Uyển rời khỏi phòng khách rộng lớn.
Ai đã từng thấy Lệ Mặc Xuyên phối hợp như vậy chứ, người khác không biết, nhưng Phương Nguyệt Tường luôn coi Lệ Mặc Xuyên là mục tiêu sao có thể không biết điểm này.
Cô ta ghen tị đến mức hai mắt đỏ ngầu, hận không thể nhào tới cào nát khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Ninh Uyển, để cô từ nay về sau không thể nào câu dẫn đàn ông nữa!
Bùi Minh Châu thấy dáng vẻ đó của cô ta, lập tức kéo cô ta lại, nhỏ giọng nói:
"Bình tĩnh một chút! Đại cục quan trọng hơn, Diệp Ninh Uyển đã kết hôn rồi, cô ta căn bản không phải là đối thủ của con!"
Phương Nguyệt Tường cắn môi, nghẹn ngào nói:
"Nhưng mà..."
Thấy Phương Nguyệt Tường lúc này rồi mà vẫn còn vướng mắc chuyện tình cảm nam nữ, Bùi Minh Châu không khỏi thất vọng tột độ với đứa con gái này, lạnh lùng liếc nhìn Phương Nguyệt Tường, ánh mắt vô cùng nghiêm khắc, giọng điệu cũng trở nên gay gắt.
"Nguyệt Tường!"
Mắt Phương Nguyệt Tường càng đỏ hơn, nước mắt lưng tròng, nghẹn ngào một tiếng rồi cúi đầu, không dám nói thêm lời nào nữa.
Bùi Minh Châu lúc này mới thu hồi tầm mắt, nhân lúc Diệp Ninh Uyển và Lệ Mặc Xuyên không có mặt, không đồng ý hỏi ông cụ Bùi:
"Ba, ba thật sự định nghe theo Lệ Mặc Xuyên đó sao?"
Ông cụ Bùi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3739773/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.