Diệp Ninh Uyển mím môi im lặng hồi lâu.
Lúc này, dù cô nói gì cũng không thích hợp, nên chỉ có thể im lặng, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Lệ Mặc Xuyên.
Rõ ràng Lệ Mặc Xuyên cũng đoán được Diệp Ninh Uyển sẽ dùng sự im lặng để đối phó.
Anh ta hỏi Diệp Ninh Uyển:
"Vậy bây giờ cô có muốn nghe suy nghĩ của tôi không?"
Diệp Ninh Uyển lại rót cho mình một ly nước, đầu ngón tay xoa xoa thành ly, khó khăn thốt ra hai chữ:
"Anh nói."
Lệ Mặc Xuyên nhìn chằm chằm vào mắt Diệp Ninh Uyển, chậm rãi nói:
"Đứa trẻ tên Tiểu Tinh Tinh kia, không phải là con trai của người phụ nữ tên Đường Nguyễn Nguyễn, e rằng nó là con riêng của cô đúng không!" Vừa nói, Lệ Mặc Xuyên vừa đưa tay vén những lọn tóc mai lòa xòa của Diệp Ninh Uyển ra sau tai, rồi nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt lạnh băng của cô, "Bùi phu nhân."
Diệp Ninh Uyển sắc mặt tái nhợt im lặng rất lâu, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lệ Mặc Xuyên đang ung dung quan sát mình, phản bác:
"Anh đang nói bậy bạ gì vậy? Lệ Mặc Xuyên, chuyện như vậy mà cũng có thể mang ra đùa sao!"
Ánh mắt Lệ Mặc Xuyên bỗng trở nên đầy ẩn ý.
Diệp Ninh Uyển co rút đồng tử, lập tức nhận ra mình vừa làm sai một chuyện.
Lúc Lệ Mặc Xuyên chạm vào mặt cô, vì quá kinh ngạc và sợ hãi nên cô đã không lập tức đẩy anh ta ra.
Đây không phải là cách ứng xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3739745/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.