Nghe vậy, Lệ Mặc Xuyên đột nhiên ngẩng phắt đầu lên nhìn chằm chằm vào mặt Diệp Ninh Uyển.
Sắc mặt Lệ Mặc Xuyên trở nên vô cùng khó coi, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm vào mặt Diệp Ninh Uyển, lạnh lùng nói ra mấy chữ:
"Diệp Ninh Uyển, cô có ý gì? Cô đang câu dẫn tôi sao?"
Sau đó anh ta cảnh cáo:
"Đừng quên cô là phụ nữ của ai! Ngoan ngoãn một chút!"
Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Lệ Mặc Xuyên, Diệp Ninh Uyển đột nhiên không nhịn được bật cười.
Người cô hơi nghiêng về phía trước, tiến lại gần Lệ Mặc Xuyên từng chút một, hai tay đột nhiên đặt lên thành ghế, khóe môi nở nụ cười rạng rỡ.
"Anh Lệ, nhìn anh nói kìa, cứ như là bị tôi câu dẫn vậy, tôi có làm gì đâu? Anh không kiềm chế được như vậy sao?"
Thân trên của Lệ Mặc Xuyên bị ép ngả ra sau, anh ta dùng sức bóp cằm Diệp Ninh Uyển.
Diệp Ninh Uyển hơi ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau với Lệ Mặc Xuyên.
Vẻ mặt Lệ Mặc Xuyên cực kỳ lạnh lùng.
"Diệp Ninh Uyển, đừng có ý đồ gì với tôi, dùng cách kích tướng với tôi vô dụng thôi."
Trên mặt Diệp Ninh Uyển lộ ra vẻ đau đớn, cô khẽ nhíu mày, nhỏ giọng nói:
"Đau... Anh nhẹ tay một chút..."
Khuôn mặt Lệ Mặc Xuyên méo mó trong giây lát, rất nhanh đã khôi phục lại bình thường, hất tay ra, đẩy mạnh Diệp Ninh Uyển về phía ghế.
Lệ Mặc Xuyên đứng dậy đầy bực bội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3738587/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.