Nếu Diệp Ninh Uyển biết được tài năng của Tiểu Tinh Tinh, chắc chắn cũng sẽ đồng ý với quyết định của mình.
Nhưng tuy Bùi Phượng Chi nghĩ như vậy, Tiểu Tinh Tinh dường như lại không hiểu như vậy.
Nghe thấy Bùi Phượng Chi nói như vậy, cậu bé đột nhiên nắm chặt lấy cánh tay Bùi Phượng Chi, vẻ mặt căng thẳng nhìn chằm chằm vào mắt anh, lo lắng hỏi:
"Chú đẹp trai, chú không định cứu dì xinh đẹp ra sao? Chú làm vậy có phải quá đáng lắm không, đó là vợ của chú đấy?"
Tiểu Tinh Tinh bĩu môi, trong lòng lấy cuốn sổ ghi chép ra, hung hăng trừ mười điểm của Bùi Phượng Chi.
Bùi Phượng Chi bị Tiểu Tinh Tinh chọc cười.
Đứa trẻ này bình thường đều xem mấy tin tức kỳ quái gì vậy, mới theo bản năng cho rằng anh sẽ làm chuyện như vậy.
Anh véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại ướt nhẹp của Tiểu Tinh Tinh, nghiêm mặt dạy dỗ:
"Sau này bớt xem mấy thứ linh tinh đó đi, ý chú là chú sẽ thương lượng với dì, dì nhất định sẽ đồng ý!"
Tiểu Tinh Tinh xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn bị véo đau, phồng má vẫn có chút không tin tưởng nhìn Bùi Phượng Chi.
"Vậy tại sao chú không lo lắng chút nào? Dì hiện tại đang bị nhốt, bên ngoài còn nhiều người mắng chửi dì như vậy, người bình thường không phải nên vội vàng cứu người ra sao? Nhưng chú lại không làm chuyện đứng đắn."
Bùi Phượng Chi nghe Tiểu Tinh Tinh than thở, không nhịn được bật cười.
Đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3738562/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.