Đội trưởng La nhíu chặt mày, khó chịu nhìn chằm chằm Diệp Ninh Uyển, ấn đường nhăn lại thành một chữ xuyên sâu hoắm, vẻ mặt nghiêm nghị và khắt khe.
"Diệp Ninh Uyển, cô vẫn không chịu nói gì sao?"
Diệp Ninh Uyển cúi đầu, vẫn im lặng không đáp.
Đội trưởng La hít sâu một hơi, giọng nói lạnh lùng đến cực điểm.
"Diệp Ninh Uyển, hiện tại cho dù không có lời khai, chỉ cần chuỗi chứng cứ đầy đủ thì vẫn có thể khởi tố! Cho nên bây giờ cô im lặng cũng chẳng có tác dụng gì đâu!"
Đội trưởng La chỉ vào dãy chữ dán trên tường phía sau Diệp Ninh Uyển, hỏi:
"Nhìn thấy không? Trên đó viết gì? Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự sẽ nghiêm trị!"
Diệp Ninh Uyển, người từ nãy đến giờ vẫn im lặng, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, khẽ cười.
"Thẳng thắn được khoan hồng, ngồi tù mọt gông; Kháng cự sẽ nghiêm trị, Tết nhất được về nhà?"
Nghe xong câu này, sắc mặt đội trưởng La đột nhiên thay đổi, nhìn Diệp Ninh Uyển với vẻ mặt ngưng trọng và lạnh lẽo.
Rầm!
Đội trưởng La đập mạnh một cái vào bàn, đột ngột đứng dậy, hai tay chống lên mặt bàn, cúi người về phía Diệp Ninh Uyển đang ngồi trên ghế thẩm vấn.
"Bớt giở trò cười cợt với tôi đi, Diệp Ninh Uyển, cô có biết đây là nơi nào không!"
Diệp Ninh Uyển mím môi, gần như là khiêu khích ngẩng đầu lên, đối mặt với đội trưởng La từ góc độ này.
"Đội trưởng La, anh muốn dùng nhục hình với tôi sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3738541/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.