Ngay khi Ôn Nhã Văn dừng lại, Diệp Nhược Hâm lập tức nghẹn ngào nói:
"Tôi không sao, cô cứ tiếp tục..."
Bộ dạng đó khiến ngay cả Vương Chí Hiên cũng có chút động lòng trắc ẩn.
Anh ta bước tới, quan tâm hỏi:
"Cô không sao chứ, có cần gọi xe cấp cứu không?"
Diệp Nhược Hâm lập tức lắc đầu, sắc mặt tái nhợt, nói với Vương Chí Hiên bằng giọng khàn khàn:
"Không cần đâu, tôi chỉ bị thương nhẹ thôi, đừng vì chút chuyện nhỏ này của tôi mà lãng phí tài nguyên xã hội!"
Nghe vậy, Vương Chí Hiên không khỏi cảm động, cảm thấy người phụ nữ như Diệp Nhược Hâm này thực sự có chút khác biệt so với những người anh ta từng gặp, tuy Vương Chí Hiên đã gặp qua rất nhiều kiểu phụ nữ, bản thân anh ta cũng không phải người tốt lành gì, nhưng lại thích kiểu người trong sáng, thuần khiết này.
"Cô..."
Giọng nói của Diệp Ninh Uyển đột nhiên vang lên trong phòng bao.
"Diễn giỏi thật đấy, Vương thiếu gia nên đưa Diệp Nhược Hâm đến bệnh viện ngay đi, không thì vết thương sắp lành rồi."
Vương Chí Hiên nhíu mày, ngẩng đầu liếc nhìn Diệp Ninh Uyển với vẻ không vui, ánh mắt đầy khó chịu.
Nhưng khuôn mặt của người phụ nữ này rốt cuộc vẫn là gu của anh ta, Vương Chí Hiên cuối cùng cũng không nói gì, nhưng khi có người lên tiếng với Diệp Ninh Uyển, anh ta cũng không có ý định ngăn cản.
"Diệp Ninh Uyển, cô đừng có quá đáng!"
Một cô gái thường ngày khá thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3738510/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.