Diệp Ninh Uyển không nói thẳng.
"Ra ngoài dạo chơi một chút."
Cô nhướng mày, hỏi ngược lại Bùi Phượng Chi:
"Sao? Bây giờ đến ra ngoài em cũng không có tư cách nữa sao?"
Bùi Phượng Chi thực sự hết cách với cô, bất đắc dĩ thở dài.
"Anh không có ý đó, em là Cửu phu nhân của Bùi gia, vợ chính thức của Bùi Phượng Chi anh, em muốn đi đâu thì có thể đi đến đó, chỉ cần em muốn."
Diệp Ninh Uyển lúc này mới nở một nụ cười nhẹ nhàng trên môi, đẩy n.g.ự.c Bùi Phượng Chi nói:
"Vậy anh cũng đi làm việc đi, vừa rồi em nghe thấy trợ lý gọi điện thoại cho anh rồi."
Bùi Phượng Chi thuận thế ôm eo Diệp Ninh Uyển.
"Nhưng anh... không nỡ xa em."
Anh đề nghị:
"Hay là em đi cùng anh đến công ty? Để anh vừa làm việc vừa nhìn thấy em, hoặc là em đến công ty làm việc?"
Diệp Ninh Uyển cười đẩy khuôn mặt Bùi Phượng Chi đang áp sát vào mình ra, nói với vẻ nửa đùa nửa thật:
"Tạm thời chưa có ý định đó, anh cứ đi làm việc cho tốt, xa nhau một chút tình cảm sẽ mặn nồng hơn, cứ dính lấy nhau mãi chẳng mấy chốc anh sẽ chán em đấy."
Nói xong, Diệp Ninh Uyển thoát khỏi sự kiềm chế của Bùi Phượng Chi, chạy vài bước đến cửa, mở cửa phòng tắm, quay đầu lại nháy mắt với Bùi Phượng Chi, xoay người chạy mất.
Bùi Phượng Chi nhìn bóng dáng Diệp Ninh Uyển biến mất trước mắt, bất đắc dĩ lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3738289/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.