Diệp Ninh Uyển đảo mắt mấy vòng, đáy mắt lóe lên một tia tinh ranh.
Cô thuận thế vòng tay qua cổ người đàn ông, đôi môi gần như chạm vào vành tai Bùi Phượng Chi, cả người dường như treo trên người anh.
"Em á, không phải cố ý đến tìm anh..."
Nghe vậy, sắc mặt Bùi Phượng Chi tối sầm lại, cánh tay đột nhiên siết chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của Diệp Ninh Uyển, nghiến răng hỏi:
"Ồ, bảo bối, vậy nói cho anh biết, em con mẹ nó là đến tìm ai?"
Tay anh vuốt ve eo Diệp Ninh Uyển, từng chút từng chút, không nặng không nhẹ, tuy không đến mức làm cô đau nhưng lại khiến cô có cảm giác mình đang bị khống chế, không thể trốn thoát.
Diệp Ninh Uyển chớp chớp mắt, trong lòng bỗng dưng dâng lên một nỗi bất an khó hiểu.
Cách người đàn ông gọi "bảo bối" khiến Diệp Ninh Uyển cảm thấy quá đỗi quen thuộc, quen thuộc đến mức có chút mơ hồ.
Chẳng lẽ là Bùi Phượng Chi?
Nhưng lúc này, Diệp Ninh Uyển đang ở trong một vòng tay xa lạ và nóng bỏng, đầu óc rối bời như vô số sợi dây rối quấn chặt vào nhau, không sao gỡ ra được.
Sao có thể là Bùi Phượng Chi được? Anh ấy là người nho nhã ôn hòa như vậy, sao có thể buông lời thô tục với mình chứ? Sao có thể dùng giọng điệu nghiến răng nghiến lợi hung dữ nói chuyện với mình như vậy chứ?
Ngay khi Diệp Ninh Uyển còn đang do dự, cằm cô đã bị một bàn tay nắm lấy, lớp chai dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3738262/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.