Diệp Ninh Uyển đưa một ngón tay ra trước mặt Bùi Phượng Chi, trên đó là một cục kem trắng tinh, lớp kem béo ngậy còn điểm xuyết những vụn xoài vàng và đào hồng nhạt.
Diệp Ninh Uyển biết rõ, Bùi Phượng Chi là người có thói quen sạch sẽ.
Nếu cô làm quá như vậy, Bùi Phượng Chi có thể sẽ nổi giận, đến lúc đó cãi nhau một trận, có lẽ anh sẽ bỏ về trước.
Tuy nhiên, Diệp Ninh Uyển đã đánh giá thấp sức chịu đựng của Bùi Phượng Chi, anh nhìn chằm chằm vào ngón tay của Diệp Ninh Uyển với ánh mắt đầy ẩn ý.
Ngón tay cô thon dài, trắng nõn, đẹp đến mức khiến người ta không nhịn được muốn nếm thử.
Bùi Phượng Chi nghĩ vậy, đương nhiên cũng làm vậy.
Anh há miệng, ngậm lấy đầu ngón tay Diệp Ninh Uyển, đầu lưỡi nhẹ nhàng cuộn lại, cuốn ngón tay dính đầy kem vào trong miệng, đầu lưỡi khẽ lướt qua bụng ngón tay cô.
Cảm giác tê dại như có dòng điện chạy qua khiến Diệp Ninh Uyển vội vàng rụt tay lại, ngượng ngùng trừng mắt nhìn Bùi Phượng Chi.
Bùi Phượng Chi cười tủm tỉm nói với Diệp Ninh Uyển:
"Ngọt đấy."
Gương mặt nhỏ nhắn của Diệp Ninh Uyển đỏ bừng, nóng ran.
"Là do bánh kem anh mua ngon."
Bùi Phượng Chi mỉm cười tiến sát lại gần Diệp Ninh Uyển, đôi môi khẽ lướt qua môi cô, mềm mại như chuồn chuồn lướt nước. Hương xoài ngọt ngào hòa quyện cùng vị béo ngậy của kem lan tỏa trong khoang mũi Diệp Ninh Uyển.
"Uyển Uyển, em ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3737808/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.