Bùi Phượng Chi kìm nén sự nghi ngờ trong lòng, tiếp tục lắng nghe Tiểu Tinh Tinh nói.
"Chú đẹp trai giàu như vậy, bán cháu thì lời lãi được bao nhiêu? Hiệu quả quá thấp."
Bùi Phượng Chi kiên nhẫn hỏi:
"Vậy thứ hai thì sao?"
Tiểu Tinh Tinh ngẩng đầu, nhìn Bùi Phượng Chi với nụ cười rạng rỡ, nghiêm túc nói bằng giọng trẻ con những lời khiến Bùi Phượng Chi dở khóc dở cười:
"Chú đẹp trai đẹp như vậy, làm gì mà không kiếm ra tiền, hơn nữa làm buôn người lỡ bị bắt thì phải ngồi tù mọt gông, đúng là dự án ít lợi nhuận mà rủi ro cao, đổi lại là cháu thì cháu cũng biết là không nên làm. Chú đi làm diễn viên đi, dù không có diễn xuất, chỉ cần dựa vào khuôn mặt đó đứng trên màn hình thôi, cũng kiếm được mấy triệu ngay."
Bùi Phượng Chi cảm thấy bất lực.
Rốt cuộc là ai dạy dỗ ra một đứa trẻ lanh lợi như vậy.
"Những điều này đều là mẹ cháu dạy sao?"
Tiểu Tinh Tinh gật đầu lia lịa, khi cười lộ ra hai chiếc răng khểnh nhỏ, càng thêm đáng yêu.
"Vâng ạ, mẹ cháu cực kỳ thông minh, cực kỳ giỏi giang, còn cực kỳ xinh đẹp nữa! Chú đẹp trai, chú kết hôn chưa? Có bạn gái chưa? Có muốn xem xét mẹ cháu không, chỉ cần chú gặp mẹ cháu, chắc chắn sẽ thích mẹ ngay!"
Bùi Phượng Chi không để tâm đến lời nói của đứa trẻ.
Dù sao đối với trẻ con mà nói, mẹ luôn là người tuyệt vời nhất, giỏi giang nhất, hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3737804/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.