Từ tổng há hốc miệng, vô cùng kinh ngạc và sợ hãi nhìn Bùi Phượng Chi, trong đầu ong ong.
Bùi Phượng Chi vừa nói gì cơ?!
Anh ấy nói, người phụ nữ mà mình vừa suýt tát là vợ mới cưới của Bùi Phượng Chi?!!!
Giây phút này, Từ tổng hận không thể xuyên không về vài phút trước, tát cho cái bản thân ngu ngốc của mình vài cái cho tỉnh táo lại.
Đáng tiếc, trên đời không có cỗ máy thời gian.
Đôi chân vừa đứng dậy của Từ tổng lại yếu ớt, bước hụt một cái, ngã nhào xuống đất, giãy giụa nhưng không thể nào đứng dậy nổi.
"Tôi... tôi..."
Mắt Từ tổng ngấn lệ, không kiềm chế được nữa mà rơi xuống, nước mắt nước mũi tèm lem bò trên mặt đất, sợ hãi đến mức trở nên nhũn như bùn.
Trên mặt đất, một khối thịt run rẩy dữ dội, nửa ngày mới khóc lóc nói:
"Xin ngài tha cho tôi! Tôi thực sự không biết gì cả, tôi không dám nữa đâu!"
Ánh đèn trên hành lang hơi lờ mờ, không ai nói lời nào, không gian không hề bí bách này lại yên tĩnh đến mức khiến người ta nghẹt thở.
Lạch cạch. Lạch cạch. Lạch cạch.
Chỉ có tiếng xoay chuỗi hạt vang lên trong không gian.
Trong tay Bùi Phượng Chi có một chuỗi hạt dài, tổng cộng 108 hạt, được làm bằng ngọc bích loại đế vương lục, nghe nói là đồ mà Từ Hi Thái hậu từng sử dụng, sau đó bị thất lạc trăm năm, khi xuất hiện trở lại là ở chùa Ngọa Long, sau đó được sư trụ trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3737796/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.