Chỉ nghe thấy Diệp Ninh Uyển hỏi.
"Bùi Phượng Chi, có phải anh có chuyện giấu em không?"
Khuôn mặt xinh đẹp thanh tú của Diệp Ninh Uyển dần dần tiến sát lại gần, trong đôi mắt mèo phản chiếu dáng vẻ vô tội của anh lúc này.
"Sao có thể chứ?"
Diệp Ninh Uyển nhìn chằm chằm vào Bùi Phượng Chi.
Người trước mắt này trông thật lòng như vậy, nhưng từ đôi mắt phượng dịu dàng kia, Diệp Ninh Uyển lại không nhìn ra được chút tâm tư nào của anh, không khỏi khiến cô càng thêm bất an.
Cô nhíu mày, hỏi lại lần nữa.
"Anh thật sự không có chuyện gì giấu em sao?"
Bùi Phượng Chi cười khẽ, bóp nhẹ mặt Diệp Ninh Uyển.
"Em muốn hỏi gì?"
Diệp Ninh Uyển cắn môi, suy nghĩ một lát mới nắm lấy cà vạt của Bùi Phượng Chi, kéo gần khoảng cách giữa mình và anh.
Hai người gần như môi kề môi.
"Tại sao lão gia lại thả anh ra nhanh như vậy? Hơn nữa ông ấy còn muốn đuổi anh đi, có phải hai người đã bí mật..."
Mùi thuốc thoang thoảng trên người Diệp Ninh Uyển lan tỏa đến chóp mũi Bùi Phượng Chi, khiến người ta không nhịn được muốn đến gần cô hơn.
"Sao em như đang ghen vậy?"
Nhận ra Bùi Phượng Chi dường như muốn hôn mình, Diệp Ninh Uyển đột nhiên ôm lấy mặt anh, nhìn chằm chằm vào mắt anh, bất mãn nói.
"Trả lời thẳng vào câu hỏi, đừng tưởng anh có thể lảng tránh! Tại sao đột nhiên lão gia lại muốn đuổi anh đi? Em luôn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3737777/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.