"Con biết rõ, ba yên tâm."
Nhìn dáng vẻ không mấy để tâm của Bùi Phượng Chi, vẻ mặt vẫn lãnh đạm như mọi khi, dường như chuyện này chẳng có gì quan trọng với anh, ông cụ Bùi cũng yên lòng phần nào.
Trước đây khi thấy cách Bùi Phượng Chi đối xử với Diệp Ninh Uyển, ông luôn lo lắng Bùi Phượng Chi sẽ phải lòng Diệp Ninh Uyển.
Nếu thật sự như vậy, cho dù mệnh cách của Diệp Ninh Uyển có hợp với Bùi Phượng Chi đến đâu, người phụ nữ này cũng không thể giữ lại.
Dù sao, phụ nữ có mệnh cách tốt cũng không phải không có.
May mắn thay, Bùi Phượng Chi vẫn còn tỉnh táo.
Ông cụ Bùi gật đầu hài lòng, không nhịn được khuyên Bùi Phượng Chi thêm một câu:
"Đợi con bé sinh con trai trưởng cho con, đợi mọi chuyện ổn định, nếu con thật sự thích con bé, có thể cho con bé một khoản tiền, nuôi con bé ở bên ngoài, thỉnh thoảng đến thăm con bé."
Bùi Phượng Chi cụp mắt xuống, khẽ cười, nhạt nhòa như khói.
Anh không đồng ý, cũng không từ chối, chỉ mỉm cười như vậy.
Ông cụ Bùi cứ tưởng anh đã đồng ý, cuối cùng xoay người rời khỏi phòng.
Cạch.
Cửa phòng bệnh phát ra tiếng đóng cửa khe khẽ, Bùi Phượng Chi lúc này mới thu lại nụ cười, trên khuôn mặt vốn đã lạnh lùng càng phủ thêm một lớp sương giá.
Anh chậm rãi dựa vào đầu giường, cầm điện thoại lên, cúi đầu soạn tin nhắn.
...
Diệp Ninh Uyển ngồi trong xe, điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3737721/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.