Trong lúc Giang Ứng Lân tức giận đến mức nhảy dựng lên vì bị Diệp Ninh Uyển lừa, thì Diệp Ninh Uyển đã rời khỏi bệnh viện.
Cô không lo lắng cho Bùi Phượng Chi, dù sao Giang Ứng Lân cũng dẫn theo nhiều người canh giữ ở bệnh viện như vậy, hơn nữa sau khi xảy ra chuyện kia, tất cả mọi người đều căng thẳng, Bùi Phượng Chi sẽ không có việc gì.
Nhưng nhân lúc Bùi Phượng Chi còn ở bệnh viện, cô phải đi làm một số việc riêng.
40 phút sau, khách sạn InterContinental, phòng 1819 tầng 14.
Diệp Ninh Uyển quẹt thẻ vào phòng, vừa mở cửa, một bóng dáng nhỏ nhắn đã lao vào lòng cô như viên đạn nhỏ.
"Mami!"
Cú va chạm của nhóc con khiến Diệp Ninh Uyển lùi lại mấy bước, đụng vào cửa, cánh cửa khách sạn đóng sầm lại.
Diệp Ninh Uyển vội vàng đỡ lấy m.ô.n.g nhỏ của nhóc con, để bé leo lên ôm cổ mình, cọ cọ vào hõm cổ thơm tho mềm mại của Diệp Ninh Uyển, giống như một chiếc bánh nếp nhỏ dính người.
"Hai anh em con ở khách sạn, có ngoan không?"
Nhóc con ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt tinh xảo như thiên sứ nhỏ, một lọn tóc trên đầu lắc lư.
"Tiểu Tinh Tinh ngoan mà!"
Diệp Ninh Uyển hôn lên đỉnh đầu Diệp Dịch Tinh, ôm bé đi vào trong phòng, liền nhìn thấy cậu con trai lớn Diệp Cảnh Dực đang ngồi trước bàn học.
Diệp Cảnh Dực đang ngồi trên chiếc ghế cao, hai chân nhỏ buông thõng, rõ ràng không chạm đất, nhưng phần thân trên lại thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3737690/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.