Diệp Ninh Uyển nghĩ thông suốt rồi, cũng không còn nhiều lo lắng nữa.
Với nhan sắc của Bùi Phượng Chi, dù sao cô cũng không thiệt, mỹ nam cực phẩm thế này trên đời khó tìm lắm!!!
"Chỉ là tắm rửa thôi mà, lắm chuyện quá!"
Nói rồi, Diệp Ninh Uyển ném bộ quần áo ướt sang một bên, người chìm xuống nước, phần xương quai xanh trở xuống đều chìm trong nước, làn nước gợn sóng, chỉ còn lại những đường nét mờ ảo.
Ánh mắt Bùi Phượng Chi vẫn luôn dừng trên mặt Diệp Ninh Uyển, như một công tử nho nhã không hề d.a.o động, không liếc ngang liếc dọc chút nào, ôn nhu như ngọc.
Nhưng Diệp Ninh Uyển vẫn không hề lơ là cảnh giác, cho đến khi Bùi Phượng Chi chủ động quay người đi.
"Lau lưng trước đi."
Diệp Ninh Uyển thở phào nhẹ nhõm, nói không căng thẳng là giả.
Dù sao thì cô cũng chỉ mạnh miệng thôi, chứ ngoài cái đêm bị chuốc thuốc mấy năm trước, cô chưa bao giờ thật sự ăn thịt cả, chỉ mới nhìn thịt thôi.
Cô vắt khăn mặt, từng chút từng chút lau lưng cho Bùi Phượng Chi.
Mái tóc dài của Bùi Phượng Chi được búi gọn bằng một chiếc trâm ngọc bích xanh nhạt, tấm lưng rất mỏng, hai xương bả vai như đôi cánh bướm sắp sửa vỗ cánh bay đi, đường nét hoàn mỹ mà gầy guộc.
Anh thật sự quá gầy, gầy đến mức khiến người ta có chút đau lòng.
Lau lưng xong rất nhanh, Bùi Phượng Chi xoay người lại, hình xăm hoa sen cá chép ở eo trong nước gần như sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3736616/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.