"Giang Ứng Lân, anh đến thật đúng lúc đấy!"
Khóe mắt Giang Ứng Lân giật giật.
Cái giọng nói đáng ghét này!
Anh ta vừa quay người lại, quả nhiên nhìn thấy Diệp Ninh Uyển đã thay một bộ quần áo mới vừa vặn, đứng ngay phía sau.
Anh ta đánh giá Diệp Ninh Uyển từ trên xuống dưới, thấy cô không hề hấn gì, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Cô không sao là tốt rồi!"
Dù sao, từ khi có vị hôn thê như Trương Tĩnh Nhã, bất cứ người phụ nữ nào dính chút tin đồn với anh ta đều không có kết cục tốt đẹp gì.
Diệp Ninh Uyển mỉm cười, nụ cười dịu dàng và rạng rỡ.
"Tôi có thể có chuyện gì chứ? Từ nhỏ tôi đã là người rất được yêu quý, ai gặp cũng thích, Trương tiểu thư và tôi rất hợp nhau, cô ấy đặc biệt thích nói đùa, chỉ là hình như điểm cười hơi thấp một chút."
Vừa nói, Diệp Ninh Uyển đã đi đến trước mặt Trương Tĩnh Nhã, dùng mũi giày đá đá vào vai cô ta, mỉm cười hỏi.
"Phải không, Trương tiểu thư?"
Trương Tĩnh Nhã cười đến mức mặt mũi co giật, méo xệch, cố gắng bò đến chân Diệp Ninh Uyển, đưa tay run rẩy nắm lấy ống quần cô, vừa gật đầu, vừa cố gắng nói.
"Ha ha ha... cầu... ha ha ha... cầu xin cô... ha ha ha... tôi sai... ha ha ha... sai rồi..."
Tiếng cười của cô ta giống như tiếng cú kêu the thé ban đêm, khiến người ta sởn gai ốc.
Mãi đến lúc này, Giang Ứng Lân đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3736609/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.