Diệp Ninh Uyển hừ lạnh một tiếng.
"Nhắc lại lần nữa, đó là thứ cậu thua tôi! Mặt dày mày dạn thật đấy, lấy đồ thua người khác ra để làm ơn! Năm đó nếu Vạn Lý Trường Thành mà dày bằng mặt cậu, Mạnh Khương Nữ có khóc đến c.h.ế.t cũng không đổ được nó đâu."
Giang Ứng Lân sa sầm mặt mày.
"Người phụ nữ này thật sự là đại tiểu thư nhà họ Diệp sao? Sao lại ăn nói chua ngoa như vậy, nhà họ Diệp dạy dỗ kiểu gì thế?!"
Diệp Ninh Uyển hung hăng dẫm lên chân Giang Ứng Lân, Giang Ứng Lân kêu lên một tiếng, ôm chân nhảy lò cò tại chỗ.
Diệp Ninh Uyển vung chân đá vào chân cậu ta đang đứng trên mặt đất.
Giang Ứng Lân đã chịu quá nhiều thiệt thòi từ Diệp Ninh Uyển, cuối cùng cũng đề phòng người phụ nữ đáng sợ này, lập tức nhảy lên, tránh khỏi đòn tấn công của Diệp Ninh Uyển.
Cậu ta vừa trốn sau lưng vệ sĩ, vừa nói với Diệp Ninh Uyển:
"Thôi được rồi, tôi không hỏi cô nữa, tôi biết cô không muốn nói rồi! Tôi tự mình tìm!"
Diệp Ninh Uyển thu chân về, cười rạng rỡ với Giang Ứng Lân.
"Chúc cậu may mắn."
Cô vừa nói vừa đi vòng qua vệ sĩ.
Giang Ứng Lân nhìn thấy nụ cười của Diệp Ninh Uyển, nụ cười đó rực rỡ như một ly rượu mạnh, uống một ngụm đã thấy nóng bừng cả mặt.
Giang Ứng Lân bỗng nhiên sững sờ, mãi đến khi Diệp Ninh Uyển xoay người đi vẫn còn ngây ra.
Rất lâu sau, Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3736606/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.