Cô bước nhanh về phía dì Lý đang nằm úp sấp trên mặt đất, giẫm một chân lên đầu bà ta.
"Ngay từ đầu mục tiêu của bà chính là Bùi Phượng Chi! Ai phái bà đến g.i.ế.c anh ấy?"
Khuôn mặt dì Lý méo mó áp sát vào nền gạch lạnh lẽo, nước miếng không ngừng chảy xuống, tiếng cười đột ngột im bặt.
"Diệp Ninh Uyển, đến bây giờ cô còn muốn cắn lung tung sao?"
"Tôi chỉ hận mỗi cô! Tôi hận cái vẻ cao cao tại thượng của cô, tôi muốn cả đời này cô đừng hòng ngóc đầu lên được! Chỉ cần Bùi Phượng Chi xảy ra chuyện, cô nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi Bùi gia, đến lúc đó Diệp gia cũng sẽ không cần cô nữa, cô chính là một đứa bị người người phỉ nhổ... ưm..."
Diệp Ninh Uyển tăng thêm lực dưới chân, khiến dì Lý đau đớn không nói nên lời.
"Bà không muốn nói? Không sao, chẳng mấy chốc bà sẽ khóc lóc cầu xin tôi để được khai hết!"
Dì Lý vẫn tỏ vẻ khinh thường.
Bà ta rõ ràng không tin Diệp Ninh Uyển, một đứa con gái bị Diệp gia ghét bỏ vứt ra ngoài, lại có bản lĩnh như vậy.
"Hừ, ngoài việc đánh người ra, cô còn biết làm gì nữa? Cô là đồ bạo lực, Cửu gia cưới phải người vợ như cô, sau này không biết sẽ bị cô hành hạ thế nào!"
Diệp Ninh Uyển lười để ý đến bà ta, ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt không tán thành của Bùi lão gia.
"Ba, người này không chịu khai, con hết cách rồi, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3736590/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.