Sức lực trong tay Diệp Ninh Uyển dần tan biến, cô không thể cử động được nữa.
Một giọng nói trầm ấm dễ nghe vang lên bên tai.
"Diệp Ninh Uyển, dừng tay."
Diệp Ninh Uyển quay đầu lại, liền nhìn thấy Bùi Phượng Chi ngồi trên xe lăn, không biết từ lúc nào đã vượt qua đám đông đứng bên cạnh cô, phía sau anh là một thanh niên cao ráo tuấn tú, đôi mắt phượng long lanh ý cười, ngay cả nốt ruồi lệ nơi khóe mắt cũng trở nên sống động.
Anh ta giơ tay, chào hỏi Diệp Ninh Uyển.
"Chào chị dâu!"
Diệp Ninh Uyển mím môi, cảm thấy tình huống hiện tại không phải là lúc thích hợp để chào hỏi, vì vậy cô im lặng không nói, mặc cho Bùi Phượng Chi nắm lấy tay mình, lấy con d.a.o quân dụng Thụy Sĩ từ lòng bàn tay cô, rồi kéo cô lại gần.
Diệp Ninh Uyển vừa buông tay, Bùi Minh Hạo liền ngã nhào xuống đất.
Hắn ta vừa bò vừa lăn ra xa, rồi nhào vào lòng người hầu gái đang chạy đến đỡ, khóc lóc thảm thiết.
Bùi Phượng Chi không quan tâm đến hắn ta, chỉ nhẹ nhàng mở bàn tay Diệp Ninh Uyển ra, khẽ vuốt ve dấu vết do cầm d.a.o in hằn trên lòng bàn tay cô.
"Có đau không?"
Diệp Ninh Uyển cứ nghĩ Bùi Phượng Chi ít nhiều gì cũng sẽ trách mắng cô vài câu, ai ngờ vừa mở miệng lại là lời quan tâm. Cô đã quen với việc bị người khác mắng mỏ, nhất thời có chút không kịp thích ứng với sự dịu dàng này.
Diệp Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3736580/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.