Diệp Ninh Uyển cười lạnh.
"Muốn nói gì thì quỳ xuống mà nói, tôi đang nghe đây!"
Bùi Minh Hạo nghiến răng, vịn tường định đứng dậy, nhưng bàn tay nhỏ nhắn của Diệp Ninh Uyển đặt trên vai hắn ta lại nặng tựa ngàn cân. Đầu gối hắn vừa nhấc lên đã bị ép phải quỳ xuống một lần nữa, phát ra tiếng bịch rõ to.
Minh Hạo ngẩng đầu.
"Diệp Ninh Uyển!"
Ninh Uyển khẽ hất cằm, đôi mắt phượng sắc sảo càng thêm kiêu kỳ, rực rỡ.
"Sủa tiếp đi, thử sủa thêm vài tiếng nữa xem!"
Minh Hạo cứng họng.
Hắn nghiến răng, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Ninh Uyển, bỗng nhiên cũng cười phá lên.
"Diệp Ninh Uyển, so với cái vẻ ngoan ngoãn nghe lời trước đây, cứ như con ch.ó bám lấy anh trai tôi, tôi thật sự thích cái dáng vẻ hiện tại của cô! Cay nghiệt, mạnh mẽ, thú vị!"
Tuy không hiểu cái sở thích kỳ quái của Minh Hạo, nhưng Ninh Uyển vẫn tỏ vẻ tôn trọng và ủng hộ.
Cô nhấc chân, đá vào cẳng chân còn lại của Minh Hạo, khiến hắn ta quỳ hẳn xuống, giống như đang bái lạy tổ tiên trước mặt mình.
"Anh thích là tốt rồi, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!"
Không biết là do tức giận quá hay sao mà Minh Hạo chẳng những không nổi cáu, ngược lại còn cười, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào gương mặt Diệp Ninh Uyển.
"Diệp Ninh Uyển, cô xinh đẹp như vậy, bây giờ tôi lại thích cô thế này, dù sao anh cả cũng đã không cần cô nữa rồi, chi bằng cô theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3736577/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.