Thẩm Trúc Bạch theo lời chỉ dẫn của bác nông dân mà tìm đến nhà của vị pháp sư tên A Bối kia, ở nơi hoang vu hẻo lánh đất đá gồ ghề như thế này làm việc đi lại của Trúc Bạch gặp chút khó khăn.
Nhà dân ở đây cũng thưa thớt rất ít, vùng thôn quê này toát lên một màu ảm đảm rùng rợn đáng sợ. Cây cối khô cằn nằm san sát nhau, cái giếng ở giữa làng cũng đã cạn từ lâu. Trong giếng giờ đây chỉ còn vang lên tiếng cóc nhái kêu nhỏ.
Thẩm Trúc Bạch rõ ràng cảm nhận thấy mùi tử khí ở đây, ngôi làng này chắc chắn có ma quỷ... Nhưng kỳ lạ ở chỗ, tuy rằng có tử khí nhưng lại không hề làm cậu khó chịu hay cảm nhận bất cứ sự nguy hiểm gì.
Mất tầm hai mươi phút sau cuối cùng cũng tìm được nhà bà A Bối. Ngôi nhà này đã mục nát rất nhiều rồi, đến cả cái cầu thang đi lên cũng đã bị gãy làm đôi. Mặc dù bây giờ là buổi sáng, nhưng trong nhà lại âm u đáng sợ... Vị tên A Bối cũng chẳng thấy đâu, chỉ thấy một cái bàn thờ nhỏ.
" Bà A Bối! Bà A Bối có ở nhà không ạ ?"
Thẩm Trúc Bạch tháo giày, gọi vội vào bên trong. Nhưng không ai đáp lại lời cậu, Thẩm Trúc Bạch cũng không muốn bỏ cuộc sớm. Cậu bước vào bên trong, mỗi bước chân đều nhẹ nhàng như sợ ngôi nhà gỗ này sẽ sập bất cứ lúc nào.
" Bà A Bối! Bà A Bối"
Loading...
Tiếng gọi vang lên trong ngôi nhà cũ, xung quanh đều là những tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-ngu-trong-quan-tai/1356787/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.