Thanh Vũ tự nhiên nhìn ra hắn quẫn bách, lần này y không có ý nhượng bộ:
” Điểm Mặc, ngươi chớ cố kị với ta nhiều thế. Ta cũng sẽ không để ý ngươi là cái gì, người cần gì phải để ý sự tồn tại của ta đâu.”
Điểm Mặc lắc đầu, thầm nghĩ một người cao cao tại thượng như ngươi có thể nghĩ như vậy, nhưng hắn sẽ không thể ….
Nhưng mà cuối cùng do Thanh Vũ quá chấp nhất, Điểm Mặc vẫn buông bỏ lo sợ, tuy trên mặt vẻ ngượng ngùng chưa lui nhưng hắn vẫn cúi đầu rút lui vài bước, hướng về phía Thanh Vũ cười cười, bồng nhiên triển khai hai cánh tay, hơi hơi khom người . Trong nháy mắt hắc quang hiện lên, thân ảnh mới nãy biến mất, chỉ xuất hiện một chú chim khách đen thẳng tắp lượn vào mây xanh.
Thanh Vũ ngóng nhìn chú chim bay về phía mặt biển xanh lam, ở trên biển tự tại cao tường xoay quang, theo gió biển gào thét, lại vẫn như cũ không ngừng mà vỗ hai cánh phi tường, ngẫu nhiên còn sẽ phát ra từng trận kêu to vui vẻ.
Nghe đồn chim khách có thể biết trước điềm vui, càng có thể mang đến cho người những tin tức tốt. Thanh Vũ không biết hắn mang đến việc vui gì cho mình, nhưng mà chỉ cần cùng hắn ở cùng một chỗ, mỗi thời mỗi khắc bản thân y tâm sẽ sinh vui mừng.
Thiếu mất trăm năm tâm, vì hắn một chút bổ hồi, sống lại. Như vậy cảm xúc ngày càng kịch liệt, làm y đối mặc với Điểm Mặc không muốn buông tay, thầm nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tam-de-lai-ben-canh-nguoi/1999648/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.