Thanh Vũ vội vã hướng bên trong đi tới, không để ý lũ hồ ly thấy y đều bỏ chạy, thậm chí có con đã muốn hóa thành hình người, lại vẫn ôm đầu bận chạy. Y không rảnh bận tâm, chỉ biết dựa theo hơi thở tìm về phía trước, nhưng mà khi vừa mới tới một cửa sơn động, không trung bỗng nhiên hiện lên một đạo hồng quang, liền gặp một hồng y nữ tử chặn đường.
Nàng kia ăn mặc diễm lệ, dung mạo xinh đẹp, một đôi con mắt sáng lộ ra vài phần dụ dỗ, ngả ngớn nhìn y, thanh âm tràn đầy mềm mại đáng yêu lại cố ý ép tới có chút trầm thấp:
” Vị tiên nhân này, như thế nào lại chạy tới nơi của chúng ta, không sợ làm bẩn mắt tiên nhân sao?”
Thanh Vũ thấy nàng mặt mày tràn đầy mị hoặc, lại còn mang theo vài phần khí chất, hơn nữa yêu khí sâu nặng, lập tức xác nhận nàng là thủ lĩnh nơi này, liền hơn vài phần cung kính:
“ Thật có lỗi, tiểu tiên danh gọi Thanh Vũ, là vì tìm kiếm người yêu nên mới đến đây.”
” Người yêu?”
Nữ tử cúi đầu cười, hướng y quăng cái mị nhãn:
” Không nghĩ tới đường đường tiên nhân, lại tìm cái hồ ly tinh làm tình nhân nha, hì hì~”
” Không, người yêu của ta đều không phải là hồ tộc, mà là một con chim khách yêu, tên là Điểm Mặc.”
Dừng một chút, Thanh Vũ lại nói:
” Ta dựa vào hơi thở của hắn mới tìm được nơi này, mong rằng cô nương chỉ dẫn.”
”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tam-de-lai-ben-canh-nguoi/1999628/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.