Nhờ sự kèm cặp hai buổi một tuần vào chiều thứ tư và sáng thứ bảy sau khi lớp đội tuyển kết thúc, kết quả giữa kì của Hiền Nhân khá mĩ mãn.
Hôm nay là thứ hai đầu tuần, cũng là ngày trả bài kiểm giữa kì vừa qua, sau khi có bài Toán, Hóa, Anh thì môn Lí là môn cuối cùng làm Hiền Nhân lo lắng.
Trước khi phát bài môn đó, Hiền Nhân là thành tâm chấp hai tay ngồi cầu xin điểm số không phụ lòng người.
Hành động của cô đã bị Tường Phú thu hết vào mắt rồi ngồi cười.
"Mày có biết cười trên nỗi đau của người khác là vô duyên không hả!" Hiền Nhân ở một bên nhịn không được nghiến răng nói với cậu.
Tường Phú lại càng bật cười lớn hơn, "Mày trẻ con quá.''
Hiền Nhân mặc kệ, tiếp tục nhắm mắt cầu xin điểm số môn Lí.
"Mở mắt đi, có bài rồi.''
Hiền Nhân nghe vậy he hé mắt, đúng là bài kiểm tra trước mặt rồi, nhưng mà cô không dám lật lên xem điểm.
"Hay mày mở lên xem cho tao đi.'' Hiền Nhân thay đổi thái độ, chớp chớp mắt nhìn Tường Phú.
Tường Phú nhìn cô nhướng một bên mày đẹp, trực tiếp lắc đầu.
Hiền Nhân bỉu môi nhìn cậu, đang tính với tay kêu Hà Nhi lại nghe tiếp cậu nói.
"Kết quả có ra sao thì mày cũng cố gắng hết sức rồi, sao không dám đón nhận kết quả?"
Được rồi, được rồi. Tên này lại lên mặt dạy đời Hiền Nhân rồi mặc dù cô cũng công nhận là nó nói đúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-sua-nau-thanh-tinh-yeu/3553525/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.