Học đến giữa tiết công nghệ, thầy giảng bài xong rồi liền cho ngồi yên lặng làm việc khác, Hiền Nhân lại thấy Tường Phú lôi bài các môn ra bổ sung.
Không có gì làm nên Hiền Nhân cũng lấy toán ra học, đang làm được nửa chừng, nhớ đến bài tập môn lí hồi sáng vẫn còn dang dở, vậy là cô không cam lòng, đành lấy ra giải tiếp.
Nhưng mà không hiểu vẫn là không hiểu, bất lực Hiền Nhân đành quay ra sau hỏi Khôi Nguyên.
Cậu bạn này trông cà lơ phất phơ, nhưng mà học cũng giỏi cực, mấy lần để ý mặc dù không làm bài tập về nhà nhưng mà lúc nào lên bảng từ cơ bản tới nâng cao cậu đều biết làm.
Khôi Nguyên nói cực kì nhanh, vừa nói vừa ghi bút chì lên tập Hiền Nhân.
"Hiểu không?" Khôi Nguyên ngước lên nhìn Hiền Nhân hỏi.
"À, hiểu rồi á, cảm ơn mày''
Nhưng thật lòng mà nói, Hiền Nhân vẫn chưa rõ lắm.
Cố ngồi đọc rồi suy nghĩ, đầu bút bị Hiền Nhân cắn lúc nào cũng không hay.
Hay là hỏi Tường Phú bây giờ? Suy nghĩ chạy thoáng qua trong đầu cô.
Cứ quay qua rồi lại quay lại không biết bao nhiêu lần thì Hiền Nhân nghe cậu hỏi.
"Có gì hả."
"Hả? Chuyện gì?" Hiền Nhân ngơ ngớ hỏi lại.
"Mày có chuyện gì muốn hỏi tao hả?" Mắt Tường Phú vẫn nhìn vào tập, tay vẫn viết đều đều.
"À... Cũng có. Nhưng mà mày chép bài xong chưa?"
"Chưa xong."
Hiền Nhân cắn cắn môi, không biết có nên hỏi hay không, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-sua-nau-thanh-tinh-yeu/3553506/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.