Triệu Trọng Cẩm liếc nhìn Triệu Bạch Ngư, lên tiếng: "Phương Tinh Văn là nhân chứng quan trọng nhất vụ án chuyển muối lậu của Lưỡng Chiết Lưỡng Giang, hai triệu thạch muối lậu hàng năm được chuyên chở từ các vựa muối, phân bán đi năm bắc, dây mơ rễ má với Diêm thiết ty của ta quá sâu, đổi người khác đến phán đoán vụ án này chỉ sợ rằng sẽ có sai sót, chi bằng giao cho Diêm thiết ty tra án đi?"
Sơn Kiềm vung tay lên: "Ngươi cảm thấy bản lĩnh luận ngục tra án của Đề hình ty còn chẳng bằng Diêm thiết ty các ngươi sao?"
Triệu Trọng Cẩm: "Hạ quan tuyệt đối không có ý này."
Sơn Kiềm hừ lạnh một tiếng: "Mọi việc đều được làm theo quy tắc đã định, Nha môn nào nên làm việc gì thì sẽ làm việc đó! Dĩ nhiên là các ngươi có thể yên tâm, án muối lậu là do các ngươi bắt phá, sẽ không ai tranh đoạt, nên là có công lao sẽ không ai thiệt thòi!"
Nói xong, gã phất tay, lập tức có người đi vào đưa Phương Tinh Văn đi.
Triệu Bạch Ngư sải hai bước theo, ngăn trước mặt Phương Tinh Văn, chắp tay nói: "Đại nhân nói chí phải, nhưng cùng dốc sức vì triều đình không phân biệt cấp quan cao thấp Nha môn lớn nhỏ, đúng là án vận chuyển muối lậu này do Triệu phán quan, Hồ soái sứ và hạ quan chung sức hợp tác mới bắt phá được, chúng hạ nhân không câu nệ quy trình, hành động tùy cơ ứng biến, nhưng dù có tấu báo lên triều đình, bệ hạ biết được không những không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nguoc-thoi-gian-song-sot/3169242/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.