Nhìn thấy Vân Nghê, Cố Hạo Khương trên gương mặt chỉ có sự dịu dàng ôn nhu, nếu Tuân Dương mà có ở đây, chắc lại phải tốn thêm một chiếc khăn tay nữa...
"Nè, mau trả lời!" Vân Nghê đi nhanh đến chỗ hắn, còn chọc chọc ngón tay mình vào cánh tay hắn nữa.
Cố Hạo Khương cười rộ lên, dìu vợ nhỏ ngồi lên đùi mình, còn vuốt vuốt mái tóc xoăn của vợ mình:
"Em đã gặp người hướng dẫn của mình chưa?"
Vân Nghê gật gật đầu, đôi mắt thì nhìn bao quát khắp căn phòng rộng lớn:
"Gặp rồi, chú ấy chỉ em tận tình lắm, em nghe đều hiểu, có điều vẫn chưa bắt tay vào làm việc cho nên không chắc là có ổn hay không!" Mà sao cái chú ấy chỉ hơi lạ, không giống chuyên ngành của cô cho lắm!
"Đừng lo, em sẽ làm tốt thôi!" Dù em làm không tốt thì anh sẽ không phạt đâu! À ừm... Phải phạt mới đúng! Phạt trên giường!
"Vậy bây giờ em làm việc ở đâu đây? Sao chú ấy lại đưa em vào phòng làm việc của anh vậy?"
Cố Hạo Khương cũng không vội giải đáp thắc mắc của cô:
"Thế em thấy phòng làm việc của anh thế nào?"
"Rất đẹp, rất lớn, chỉ là phòng làm việc thôi mà, đâu cần phải như thế!"
"Em còn chưa nhìn hết đâu, bên kia là phòng nghỉ, thật chất số lần anh dùng nó chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay! Kế bên nó là phòng tắm, thiết kế cũng không tồi đâu. Còn có kế bên đây là phòng sách chứa những hồ sơ cũng như sách báo kinh tế!"
Cố Hạo Khương nói qua một lượt, ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-ngay-sung-ninh/436934/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.